Những người trước tôi, chúng tôi và cả những thế hệ Aptechite sau tôi nữa, tất cả sẽ minh chứng cho các bạn thấy Aptech là một lựa chọn đúng đắn cho những ai khao khát công nghệ và đam mê những dòng lệnh.
Tôi, một Aptechite, giờ đây đang rảo bước trên con đường chinh phục ước mơ và tìm kiếm vinh quang của mình cùng một người bạn rất đỗi thân quen rất đỗi gần gũi, CNCAPTECH - một trong những trung tâm đào tạo lập trình viên quốc tế hàng đầu của hệ thống Aptech, Ấn Độ.
Tôi không nhớ rõ bằng cách nào tôi biết đến APTECH. Thế nhưng ấn tượng đầu tiên của tôi về Aptech là một môi trường tốt rất thích hợp cho tôi học tập và rèn luyện. Nhớ khi tôi còn là một học sinh bậc trung học cơ sở, với niềm đam mê công nghệ, tôi nhìn các anh chị sinh viên Aptech tốt nghiệp ra, đi làm và trở nên thành công, trong lòng tôi lại rạo rực một cảm xúc khó tả. Khi ấy đối với tôi, lập trình viên là những người tài giỏi, chính họ đã viết nên những game lý thú cho tôi chơi, những chương trình bổ ích để tôi tham khảo, tôi yêu thích nghề lập trình và say mê với những dòng lệnh. Đến một ngày, tôi đọc được mẫu tin tuyển sinh của một trung tâm Aptech, tôi vui sướng vì ước mơ của mình sắp thành hiện thực. Thế nhưng, tư vấn tuyển sinh lại khuyên tôi phải học từ lớp10 trở lên. Không học được, tôi thoáng thất vọng nhưng điều đó không hề làm giảm đi hoài bão trong tôi. Chưa bao giờ tôi trông mong mình lại lớn nhanh như lúc này. Niềm khát khao đã thôi thúc tôi học thật giỏi, tốt nghiệp thật sớm, bước vào lớp 10 để đến được với đại gia đình Aptech.
Hè 2004, khi đã hoàn thành tốt kì thi lớp 10 vào trường chuyên, tôi thoải mái vô cùng. Cầm tờ tạp chí E-Chip trong tay và đọc như bao lần khác tôi đọc E-Chip. Và hình ảnh trung tâm CNC-APTECH đập vào mắt tôi, một trung tâm Aptech hoàn toàn mới, tôi bấm máy gọi ngay cho thằng bạn thân (Huy Tuấn), thằng bạn cũng đam mê công nghệ thông tin không kém gì tôi, và cũng chính nhờ Aptech mà tôi với nó trở thành tri kỷ lúc nào không hay. Nó và tôi cùng hẹn nhau sẽ chinh phục ước mơ của mình và mở đầu là CNC-APTECH.
Sáng hôm sau, tôi lên Aptech, chị nhân viên tư vấn nhìn tôi có vẻ bất ngờ vì một thằng nhóc lớp 10 đăng kí vào chương trình nặng nhất của Aptech (ACCP). Tôi thi tuyển đầu vào, và tôi đậu với điểm số khá cao. Cuộc hành trình của tôi bắt đầu từ đó.
Chương trình học của Aptech rất đa dạng, với tiêu chí làm việc nhiều, tự học là chính, chương trình rất dày và rất nặng. Trong khi công nghệ ngày càng đổi mới, giáo trình của Aptech cũng luôn đổi mới để bắt kịp thời đại. Thế nhưng, công nghệ mới không quan trọng với APTECH bằng việc đào tạo cho các Aptechite có được khả năng thích ứng nhanh với công nghệ thông qua việc tự tìm tòi học hỏi. Lúc đầu, tôi cũng bị choáng ngợp vì không thích ứng được nhưng dần dần cũng quen và cảm thấy thú vị với phương pháp ấy. Điều này được thể hiện qua 2 kì làm luận án của tôi. Lần đầu tiên, chúng tôi phải tự mày mò một công nghệ mới không được giảng dạy - lập trình ứng dụng web với ASP. Luận án đầu tiên, tôi còn thiếu kinh nghiệm, nên gặp không ít khó khăn trong lập trình, trong cách diễn đạt và trình bày đồ án. Nhưng điều đó đã không còn xảy ra trong luận án thứ hai, tôi thấy mình thực sự đã trưởng thành, tôi viết chương trình rất tốt, chuẩn bị thuyết trình rất chu đáo. Tôi nhớ như in lời của thầy giám đốc trung tâm: “Các em thực sự đã làm rất tốt, tốt hơn rất nhiều so với lần trước, bằng chứng là nãy giờ thầy không hỏi nhiều các em về luận án vì các em làm tốt quá rồi, không có lỗi gì nữa.” Và cả lớp tôi vượt qua kì luận án đó với toàn điểm số loại giỏi.
Lớp tôi là lớp lập trình viên đầu tiên của trung tâm nên nhận được sự ưu ái nhất. Các bạn, chính xác hơn là các anh (vì ai cũng lớn tuổi hơn tôi cả) rất vui vẻ và rất hoà đồng. Tất cả đều có trách nhiệm, đều có tinh thần tập thể cao. Người thầy đầu tiên dạy chúng tôi là thầy Thân Văn Sử. Thầy rất giỏi nhưng lại không hề khó tính chút nào cả, thầy rất tận tâm thậm chí còn rất hài hước nữa. Những giờ học của thầy luôn tràn ngập tiếng cười, thầy đem cả những cái bên ngoài cuộc sống, bên ngoài xã hội, những ví dụ rất thực tiễn vào bài giảng làm cho các bài học cứng nhắc trở nên sinh động và chúng tôi tiếp thu cũng rất nhanh. Ai nói dân lập trình là khô khan chứ? Bây giờ thầy không dạy chúng tôi nữa nhưng thầy vẫn là “chuyên viên tư vấn” mỗi khi chúng tôi gặp khó khăn, trong lập trình và cả trong cuộc sống.
Ngay thời điểm mà các bạn đọc những dòng chữ này đây cũng là lúc tôi đang bắt đầu những dòng lệnh đầu tiên cho luận án cuối cùng của mình để hoàn thành chương trình 2 năm của mình tại Aptech. Aptech, một mái nhà lớn cho tôi rèn luyện, không chỉ về kĩ năng mà còn về đạo đức. Ở đây, tôi thấy mình được quan tâm, được vui chơi và được lập trình. Dù cho có những khó khăn, nhưng cùng với sự giúp đỡ của các thầy cô, sự hỗ trợ của trung tâm CNC-APTECH cộng với sự nỗ lực không ngừng của các Aptechite, không đỉnh cao nào mà không chinh phục được. Tốt nghiệp xong tôi sẽ vẫn tiếp tục con đường của mình, học tại các đại học mà Aptech liên thông để trau dồi thêm kinh nghiệm và chuyên môn cho mình, thực hiện được mục tiêu mà mình đề ra.
Hãy đến với Aptech và biến ước mơ của bạn thành sự thật. Những người trước tôi, chúng tôi và cả những thế hệ Aptechite sau tôi nữa, tất cả sẽ minh chứng cho các bạn thấy Aptech là một lựa chọn đúng đắn cho những ai khao khát công nghệ và đam mê những dòng lệnh.
Aptech là ngôn ngữ mà tôi dùng để lập trình nên cuộc đời của chính mình.
(Quý Ly)